3 thg 8, 2011

Truyền hình...

Xem ti vi, thấy chiếu cảnh một gia đình hai vợ chồng nghèo, người chồng lại có tật. Cảnh nhà nheo nhóc mấy đứa con, mà chúng cũng bị tật y như người cha, chỉ có người mẹ thì bình thường. Cả nhà phải lao động rất vất vả mới có miếng ăn, mà cũng bữa đói bữa no nữa. Xem rất cảm động. Lên chương trình, người ta hỏi: "Nghe nói chị hồi đó là một cô gái đẹp, sao chị lại chấp nhận lấy anh vậy?" thì được trả lời "Thì cha mẹ đặt đâu tôi ngồi đó thôi, mà tôi cũng thương ảnh tại tánh tình thiệt thà nên thương". Trời ơi nghe tới đây cảm động lắm, cảm thấy tình yêu thật kì diệu... Đang đắm chìm cảm xúc thì bị dội một gáo nước lạnh ngắt: "Trời ơi cái nhà này tôi biết rành lắm, tôi công tác gần nhà này nè. Hổng dám thương đâu, tại ông này hồi đó có ghe và giàu lắm nên bả mới chịu lấy, chớ đời nào... Mà trời ơi bây giờ suy sụp rồi bả chửi chồng chửi con tối ngày à, cả xóm ai mà không biết! Còn bày đặt lên đây đạo đức giả nữa..." Thiệt vậy sao, ờ, lên ti vi mà, hổng lẽ nói tại tôi ham tiền nên tôi lấy ổng? Nghe sao được! Mà người ta nghèo khổ quá rồi, phải thông cảm chớ. Nhưng từ đó về sau tôi thấy như mình mất một niềm tin khi xem ti vi, không biết thật giả thế nào, càng xem càng buồn...