15 thg 6, 2011

Có không?



Em đang sắp lấy chồng
Anh còn ngồi bên sông
Trông theo vầng mây tía
Nắng chiều lúa trổ bông
Mùa mưa đã đi qua
Tháng năm nào trở lại
Thôi hãy qua đi nhé
Kỉ niệm thời tuổi thơ
Kí ức có lấp đầy
Cũng là những khoảng trống
Mênh mang và mênh mang
Nỗi buồn nào khắc khoải
Ai đang chờ đợi ai
Bơ vơ chờ mong mãi
Ngày sầu nào đã hết?
Nắng qua mùa héo khô

7 thg 6, 2011

Ra trường

Đã từng một lần chia tay lúc tốt nghiệp phổ thông. 12 năm đèn sách với chúng bạn, chia tay với tôi ngày ấy rất nhẹ nhàng. Nhưng sau này lại có nhiều luyến tiếc khôn nguôi, nhất là sau khi ra trường, đem hành trang vào đại học. Đời sinh viên cũng có những niềm vui riêng, nhưng cái vui không giống như hồi phổ thông nữa. Đã biết thêm cái giận hờn, yêu đương, lại thêm một chút bon chen của cuộc đời nữa. Bởi vậy luyến tiếc thời còn cắp sách đến trường lắm. Nhớ những lần ra chơi cùng đám bạn vui đùa, nhớ ngày nào còn ép bông phượng vào tập vở thành hình con bướm, bông hoa, ép cả lá thuộc bài vào tập trong những ngày kiểm tra thi cử. Nhớ, nhớ hoài không thôi. Những kỉ niệm thật đẹp, thật trong trẻo.
Nhưng tình bạn thì nơi đâu cũng là tình bạn, nhất là khi ta gặp được những người bạn thân thực sự. Cũng có những lần 4, 5 đứa chụm vào ăn chung một nồi mì gói, có những lúc cùng nhau thức khuya học bài, chăm sóc nhau khi ốm đau bệnh hoạn. Sinh viên mà, xa gia đình nên coi nhau như người thân của mình.
Nhiều, thật nhiều kỉ niệm không nói hết thành lời... vui có, mà buồn cũng có, nhưng tất cả đã sắp qua rồi... Còn ít ngày nữa là lãnh bằng tốt nghiệp. Bên cạnh niềm vui ra trường, cũng là nỗi buồn một lần nữa phải chia ly. Buồn muốn rớt nước mắt. Ngày mai, khi ra trường rồi, mỗi đứa một phương trời, biết đến chừng nào mới gặp lại nhau, mới được sống lại một thời đi học cùng bạn bè, được sống vô tư như ngày trước...